“Thời khắc khi mẹ đi khám bệnh về mẹ bật khóc lên và nói rằng mẹ bị bệnh ung thư. Lúc đó em cũng muốn khóc lắm nhưng không dám khóc, chỉ giả bộ như không có chuyện to tát xảy ra và trấn an rằng bệnh vẫn chữa hết được thôi”.
Cha Ma Văn Trường nhận học bổng của saigonchildren từ khi em lớp 6, đến nay em đã là sinh viên năm nhất trường ĐH Kiến trúc TP. HCM. Trong một lần em ghé văn phòng saigonchildren để trao đổi với các nhân viên công tác xã hội, chúng tôi tại phòng Truyền thông và Gây quỹ đã được nghe em kể lại về câu chuyện của mình.
Sinh ra và lớn lên ở Đồng Nai với ba là người Chăm và mẹ là người Kinh, Trường có một tuổi thơ mà em nghĩ là phần lớn thời gian êm đẹp như bao bạn bè khác. Thế nhưng vào năm 10 tuổi, cha mẹ em ly dị. Trường và mẹ phải chuyển sang nơi khác sinh sống; hai mẹ con dựng tạm một căn nhà nhỏ trên rẫy của một người bà con.
Mẹ của Trường không được đi học nhiều, sức khỏe lại yếu và không có nương rẫy, nên chỉ có thể làm thuê làm mướn để hai mẹ con sống qua ngày. Từ những năm còn nhỏ, Trường cũng đã đi làm thuê ngoài giờ học để phụ giúp mẹ, vì em cũng là người duy nhất để mẹ có thể nương tựa.
Thế nhưng khó khăn tiếp tục đeo bám hai mẹ con khi hai năm trước, mẹ của Trường phát hiện mình mắc bệnh ung thư bàng quang. Em kể, lúc nhìn thấy mẹ suy sụp trước tin này, em dù rất sốc nhưng cũng phải cố mạnh mẽ và lạc quan để làm chỗ dựa cho mẹ. May mắn thay, với sự đóng góp của thầy cô, bà con, và làng xóm, mẹ của em cũng có tạm đủ chi phí để theo suốt quá trình điều trị kéo dài 8 tháng tại Bệnh viện Bình Dân với 2 lần phẫu thuật và 2 lần xạ trị. Suốt thời gian đó, Trường cũng theo mẹ lên thành phố và là người chăm sóc duy nhất cho mẹ trong những ngày ở bệnh viện.
Em kể, chính vào năm lớp 11 ấy, thành tích học tập của em lại tốt nhất so với tất cả những năm trước. Khi chúng tôi hỏi vì sao, Trường nói đó là do động lực từ kỳ vọng của mẹ, của thầy cô và bạn bè, ai cũng hết lòng giúp đỡ để em được tiếp tục đi học nên em không thể làm mọi người thất vọng. “Lần đầu tiên em nhận ra mình có thể phải nghỉ học bất cứ lúc nào, vì thế em muốn cố gắng hết sức trong khi vẫn còn có thể đi học,” Trường kể.
Niềm hy vọng giờ đây đã mở ra với Trường khi em trúng tuyển và đang là tân sinh viên trường Đại học Kiến trúc TP.Hồ Chí Minh. Năm nay, với mức học bổng dành cho sinh viên từ saigonchildren, em cũng được giảm bớt phần nào gánh lo và tiếp tục tìm kiếm việc làm thêm để trang trải sinh hoạt phí. Ở quê nhà, nhờ vào đàn dê có được từ số tiền tích góp trước đây của Trường, mẹ em tiếp tục chăn nuôi và dự định đem bán lấy thịt để kiếm thêm thu nhập. Sức khỏe của mẹ em cũng dần ổn định sau thời gian dài chữa trị, chỉ cần theo dõi tại nhà trong 2 năm tới và tái khám định kỳ. Cuối cùng thì có lẽ Trường cũng cảm thấy được một chút nhẹ nhõm trong người.
Sau cơn mưa, trời lại sáng. Mọi nỗ lực rồi sẽ được đền đáp xứng đáng đối với những ai luôn có đủ ý chí mạnh mẽ vượt qua khó khăn mà mình gặp phải. Chúc cho những hoài bão của em sẽ bay xa hơn nữa và trở thành hiện thực trong tương lai.