Để trẻ em được học tập!
Tất cả thành viên của saigonchildren xin được chia buồn cùng gia đình và những người thương yêu của các nạn nhân ở Essex, Anh Quốc vừa qua. Thảm kịch này khiến chúng tôi thêm quyết tâm củng cố sứ mệnh và ý thức trách nhiệm của mình trong việc giúp đỡ những trẻ em và thanh thiếu niên khó khăn ở Việt Nam.
Có lẽ sẽ thật khó để phân định rõ ràng nguyên do dẫn tới sự việc thương tâm này, song việc thực hiện các bước đầu hướng tới giải pháp lại đơn giản hơn chúng ta nghĩ.
Tại saigonchildren, chúng tôi vững tin rằng giáo dục và cơ hội học tập, làm việc là chìa khoá để kiến thiết một tương lai tươi sáng, giàu đẹp. Mỗi ngày, chúng tôi giúp và khuyến khích trẻ em tiếp tục đến trường, tiếp tục học nghề để mang lại cho các em cơ hội phá vỡ vòng tuần hoàn nghèo khó, để các em đóng góp vào sự phát triển của gia đình, cộng đồng và đất nước.
Mỗi ngày chúng tôi đều thấy rõ ràng, rằng chỉ cần có cơ hội học tập và một sự giúp đỡ đúng đắn, mỗi đứa trẻ đều sẽ cố gắng hết mình. Mỗi khi chúng tôi giúp đỡ một em, chúng tôi sẽ sát cánh cho đến khi em hoàn thành bậc học phổ thông.
Có một phương pháp đơn giản và hiệu quả để giúp trẻ em Việt Nam – đó là hỗ trợ chương trình Phát triển học bổng cho trẻ em của chúng tôi. Với sự giúp đỡ của bạn, Saigonchildren có thể cung cấp cho trẻ em Việt Nam cơ hội được học tập, các thực phẩm theo nhu cầu thiết yếu cho quá trình sinh hoạt và học tập của em. Hơn nữa, các em cũng được các chuyên viên hoạt động xã hội luôn hỗ trợ và tư vấn khi các em cần.
Hãy để con em chúng ta đi trường học, đừng để chúng phải đi trường đời.
Sau đây là một câu chuyện cảm động từ một trong số hàng ngàn em nhận học bổng của chúng tôi:
“Tên em là Lê Văn Trung. Năm nay em 22 tuổi, sinh ra và lớn lên tại thành phố Hồ Chí Minh. Em đang học năm cuối ngành Xã Hội học tại Đại Học Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn. Cha của em mất khi em mới 14 tuổi. Đó là một khoảng thời gian khó khăn cho cả nhà em. Anh của em phải nghỉ học vì khả năng mẹ không đủ để chi trả cho hai đứa. Anh phải đi làm sớm dù còn rất trẻ. Em đã rất buồn và giận vì cả nhà phải gặp chuyện khó khăn như vậy. Chúng em không làm gì sai, nhưng chuyện xấu cứ xảy ra. Mọi thứ cứ vượt khỏi tầm kiểm soát. Lúc đó em còn nhỏ và không làm được gì. Em cảm thấy mình thật vô dụng.
Lúc em biết đến tổ chức saigonchildren là năm em học lớp 9. Mọi chuyện bắt đầu trở nên ổn định hơn khi em nhận được học bổng. Mẹ em không còn phải lo toan vì các khoản học phí. Anh em đăng kí học lại tại một trường bán công và tốt nghiệp 3 năm sau đó. Em cũng tốt nghiệp và đậu vào một trường đại học. Mẹ em bây giờ không cần phải lao lực làm việc như xưa vì em đã có khả năng tự nuôi bản thân. Thời điểm khốn khó đã qua đi nhờ những người cho em cơ hội theo đuổi ước mơ của mình.”